360 độ Chân dung Interview

Song Luân: Hoặc âm nhạc và điện ảnh, hoặc không gì cả

Luân có nhiều năm theo đuổi sự nghiệp âm nhạc nhưng tên tuổi vẫn chưa đủ sức bật. Luân từng từ chối nhiều lời mời đóng phim chỉ vì “không thích”, vậy mà cuối cùng điện ảnh lại gọi tên.

Mọi thứ trong hành trình của chàng trai sinh năm 1991 này cứ đối lập nhau. Giống như cách Luân từng nghĩ sẽ xây dựng bản thân thành hình tượng một nghệ sĩ ít nói, lạnh lùng, chuẩn mực. Thế rồi chính anh lại thay đổi. Giờ ngồi ngẫm lại, Luân bảo đó chỉ có thể là “sự sắp xếp hết sức khoa học” của cuộc đời. Không thể lý giải khác hơn.

*Không sợ áp lực dư luận

Song Luân và Khả Ngân trong phim Hậu duệ mặt trời

– Cuối cùng, Song Luân cũng trở thành một cái tên rất “hot”. Điều này có gây cho anh nhiều áp lực khi nổi tiếng hơn xưa nhưng cũng bị dư luận nhận xét, soi mói nhiều hơn?

Tôi đọc rất nhiều phản hồi của dư luận ngay khi phim Hậu duệ mặt trời bắt đầu lên sóng. Phim quay cuốn chiếu nên trong lúc mọi người nhận xét, khen chê thì ê-kíp chúng tôi vẫn tiếp tục làm việc tất bật ngoài trường quay. Kỳ lạ là tôi không bị ảnh hưởng tâm lý hay áp lực gì cả. Ngược lại, tôi thấy điều đó còn giúp ích cho mình. Khi quay, diễn viên không biết được cục diện của bộ phim hoàn chỉnh sẽ như thế nào.

Nhưng lúc xem lại, thấy nhiều nhận xét, phân tích của khán giả không sai. Bản thân tôi tự biết trong tuần quay đầu tiên mình vào vai còn khá cứng. Đến khi quen dần, ngấm và yêu thích nhân vật, tôi mới thật sự trở thành Duy Kiên. Ngoài trường quay, tôi luôn lắng nghe khán giả và cố gắng thực hiện các cảnh quay của mình một cách tốt nhất có thể. Còn áp lực hay thị phi, người làm nghệ thuật nào cũng phải học cách đối diện. Tôi từng nghe nhiều lời khiến lòng buồn hơn thế.

– Anh có thể chia sẻ…

Thời tôi đóng phim Lật mặt 3: Ba chàng khuyết, tôi nhận vai nhân vật câm. Có người hỏi tôi có thấy chạnh lòng không khi đóng một vai đến một câu thoại cũng không có. Nhưng tôi biết những gì mình đang làm. Để đóng vai không thoại ấy, tôi đã mất cả tháng trời học thủ ngữ. Ngày đầu tiên tôi và thầy giáo trò chuyện với nhau bằng giấy, viết kín một cuốn vở đến rã cả tay.

Cũng nhờ vậy mà tôi thấu hiểu hơn về thế giới của người câm, chia sẻ với họ và biết yêu thương, trân trọng những gì mình đang có, tưởng giản đơn mà thật quý giá. Tôi được trải nghiệm nhiều hơn với công việc mình đang làm – dù đó chỉ là phần âm thầm.

Con người ta, nếu không bước qua nấc thang này làm sao có thể bước tiếp lên nấc cao hơn. Tôi không đóng vai nhỏ làm sao mọi người biết Song Luân cũng có khả năng diễn xuất. Tôi không bao giờ để mình buồn chỉ vì lời người ta nói, nếu có là do bản thân làm không tốt mà thôi.

– Anh có tiếc nuối nghĩ sao mình lại không đóng phim sớm hơn?

Đến giờ, tôi lại nghĩ mọi thứ đều cần đúng thời điểm. Nếu sớm hơn chưa chắc tôi đã có những cơ hội lớn hay khả năng diễn xuất ổn.

Lúc chân ướt chân ráo vào nghề, tôi cũng đi thử vai nhưng rồi thấy mình không hợp với phim ảnh. Thời gian sau này, được sống cùng các nhân vật với nhiều cung bậc cảm xúc, có bi có hài, khi mạnh mẽ quyết đoán, lúc lãng mạn, hài hước… tôi lại thấy điện ảnh thật sự là một thế giới sống động, mỗi nhân vật đều mang lại cho tôi những trải nghiệm mới, khác biệt và giá trị.

Mọi thứ trong cuộc đời của mỗi người có lẽ luôn được sắp xếp một cách rất logic, khoa học. Những gì đã qua đều bồi đắp kiến thức làm nền tảng cho mình bây giờ. Tôi không tiếc nuối hay hối hận gì cả, chỉ biết mình cần đi tiếp con đường phía trước với thật nhiều năng lượng và những dự định.

Song Luân trong phim ‘Quý cô thừa kế’ với Ngân Khánh

*Điều sợ nhất: thời gian

– Anh có chia sẻ nhờ vai đại úy Duy Kiên mà anh khám phá được những khía cạnh khác của bản thân. Vậy đó là gì?

Trước đây, tôi xây dựng hình tượng là một ca sĩ ít nói, có phần lạnh lùng, sang trọng, lịch lãm. Tôi cứ nghĩ cá tính của mình thật sự như vậy. Đến khi đi thử vai, tôi nhắm vào vai thượng sĩ Bảo Huy (vai diễn do Hữu Vi thể hiện) vì nghĩ sẽ hợp với nhân vật ấy. Không ngờ được đạo diễn chọn vào vai chính.

Thể hiện vai đại úy Duy kiên, tôi được rèn luyện, học hỏi thêm nhiều điều trước nay chưa từng biết. Được sống trong môi trường quân ngũ với tính cách của một quân nhân (dù chỉ là trên phim) khiến trong tôi cứ bồi hồi tình yêu nước, niềm tự hào, luôn muốn làm những điều có ý nghĩa, tích cực.

Ngoài đời tôi khá nhút nhát, ít giao tiếp nhưng ra phim trường lại thấy mình cũng có thể nói rất nhiều, khá hài hước và không kém phần “lầy lội” với các bạn diễn; thật sự vui vẻ, thoải mái hòa cùng tinh thần làm việc với mọi người. Quan trọng là tôi nhận ra đã đến lúc mình phải thay đổi, không thể là hình ảnh rập khuôn như trước được nữa.

– Hơn 5 năm sự nghiệp được công chúng gán cho tính từ “nhạt nhòa”, bây giờ ở tuổi 28 là một con đường mới, với anh có quá muộn?

Bây giờ tôi đang chạy đua với quỹ thời gian của chính mình để có thể làm được thật nhiều thứ. Trước đây nếu bạn hỏi tôi sợ gì nhất, câu trả lời sẽ là cái chết. Bây giờ điều tôi sợ nhất là thời gian. Tôi sợ mình sẽ già đi rất nhanh, sẽ không còn được đóng những vai trẻ trung năng động như hiện tại. Sẽ không còn được hát dòng nhạc trẻ hay xây dựng hình tượng như mình đang theo đuổi.

Ngày trước, với những gì đã làm được, tôi từng tưởng mình đã thành công, hóa ra không phải. Tôi từng nghĩ mình lựa chọn đúng, hóa ra cũng không. Bây giờ, mỗi đêm tôi đều tự kiểm điểm lại bản thân; tự rèn giũa mình một cách khắt khe, tự răn và tự hoàn thiện mình mỗi ngày.

Song Luân vào vai chàng câm trong phim Lật mặt 3: Ba chàng khuyết

– Vậy bây giờ điện ảnh hay âm nhạc là lựa chọn ưu tiên của anh?

Cả hai. Tôi đã xác định rõ ràng: hoặc là điện ảnh và âm nhạc hoặc không là gì cả. Sau khi hoàn thành phim Hậu duệ mặt trời, tôi sẽ sang Mỹ khoảng một tháng để quay MV mới. Nếu cả hai lĩnh vực này mình đều có khả năng, đều trao cho mình cơ hội thì sao lại không thử sức. Tôi từng có khoảng thời gian hài lòng với những thành công – mà mình tự cho là thế – cho đến khi nhận ra, mọi quả ngọt đều chỉ có được khi mình nỗ lực từng ngày. Cái gì cũng có cái giá của nó, không làm nhiều nhưng đòi hỏi sự thụ hưởng, xem nhẹ mọi thứ nhưng đòi hỏi thành quả thì sao có thể thành công.

Hai năm qua, tôi cũng đã làm việc không ngừng nghỉ, mọi thứ đạt được bây giờ có thể xem như thước đo cho công sức tôi đã bỏ ra. Chưa hẳn đã được gọi là thành công nhưng đó là kết quả hiển nhiên của việc mình đã thật sự nỗ lực.

– Thử thách nhiều, cơ hội cũng nhiều. Nhưng điều gì mới là mong muốn được chinh phục nhất của Song Luân ở thời điểm này?

Sẽ được đóng một vai ác. Tôi biết mình là diễn viên tay ngang, mọi thứ đều phải học hỏi, trau dồi từng ngày, nhưng tôi luôn cố gắng hết sức mỗi khi có cơ hội. Trước đây, vì không muốn các đạo diễn chỉ chọn mình vào những vai đẹp trai, ga-lăng, “cool boy”, tôi đã thử sức ở nhiều dạng vai khác nhau. Vai nhỏ tôi cũng nhận, để không phải trở thành hình mẫu “bình hoa di động” trên màn ảnh. Giờ tôi mong mình sẽ nhận được một vai phản diện hoặc đa tính cách.

– Cảm ơn anh đã chia sẻ!

Theo Bùi Tiểu Quyên/Phunuonline.com.vn