“Có Messi, có tất cả”. Mệnh đề đó chỉ đúng ở Barca. Còn với Argentina, họ có lẽ cần nhiều hơn một Leo Messi trong đội hình để thành công.
Đồng ý rằng, hàng công của Argentina trở thành niềm mơ ước của bất kỳ đội tuyển nào. Messi tạo ra khác biệt so với phần còn lại. Còn những đồng đội của anh, từ Sergio Aguero đến Gonzalo Higuain, Paulo Dybala hay Mauro Icardi… tất cả đều sắm vai tay săn bàn thượng thặng, với 20 bàn trở lên mùa này.
Có thời điểm, tuyển Argentina đối mặt cuộc khủng hoảng thừa trên hàng công. Nếu bóng đá không hạn chế số cầu thủ ra sân, hẳn là đại diện Nam Mỹ đã tung vào sân hết 5 tiền đạo. Nhiều trung phong giỏi mới trở thành điều kiện cần, làm sao để họ phát huy tính hiệu quả lại trở thành chuyện khác.
Sergio Romero không phải thủ thành số 1 ở MU.
Thực tế trước thềm World Cup 2018 chỉ ra, thành phần Argentina có sự chênh lệch rõ ở cả ba tuyến. Bóng đá không chỉ tồn tại bởi những bàn thắng. Với Argentina, ngoại trừ sở hữu những tiền đạo vượt trội, tuyến tiền vệ, hàng thủ và thủ môn đều không xuất hiện nhân tố nào khác biệt.
Sau thất bại 1-6 trước Tây Ban Nha mới đây, trang TalkSport chỉ ra một vấn đề đáng báo động ở tuyển Argentina, theo đó các thủ môn của họ toàn cái tên làng nhàng. Sergio Romero, sự lựa chọn số 1 trong khung thành, đang dự bị ở MU. Anh không thể chiếm được vị trí David de Gea nắm giữ.
Từ mùa 2014-15, Sergio Romero ra sân 47 trận khi phục vụ Sampdoria và MU, con số quá khiêm tốn. Tài năng người gác đền 31 tuổi cũng không quá nổi trội. Tại Premier League, Hugo Lloris, David de Gea hay Thibaut Courtois… mới được nhắc nhiều nhất. Trường hợp của Caballero không khởi sắc hơn.
Dù bắt cho Chelsea, thủ thành 36 tuổi chỉ sắm vai dự bị. Kể từ World Cup 2014, anh có 54 trận chơi cho Man City và “The Blues”, trong đó 22 trận thi đấu tại giải quốc nội. Những thống kê nói lên sự mất cân đối trong đội Argentina. Và đó chưa phải vấn đề duy nhất tồn tại ở “La Albiceleste”.
Có Messi, Argentina vẫn không đảm bảo được thành công.
Mổ xẻ từ hàng thủ đến tuyến giữa, tuyển Argentina không sản sinh ra lứa cầu thủ nào xuất sắc. Angel di Maria, Javier Mascherano không xoàng, tuy nhiên đỉnh cao đã bỏ lại nhiều năm trước. Marcos Rojo hay Nicolás Otamendi tự hào chơi cho hai đại diện thành Manchester, nhưng tầm ảnh hưởng chưa đáng kể.
Nhìn sang tuyển Pháp, họ có Samuel Umtiti, một trong những hậu vệ hay nhất La Liga mùa này, và Raphael Varane, đã khẳng định được chỗ đứng ở Real Madrid. Nơi hàng tiền vệ, nhà vô địch World Cup 1998 sở hữu toàn ngôi sao sáng giá như Paul Pogba, N’Golo Kante hay Thomas Lemar đầy triển vọng.
Tuyển Đức, ứng viên sáng giá cho danh hiệu vô địch, trong năm 2018 có đội hình rất đồng đều. Trong khung thành, Marc-André ter Stegen được mệnh danh “Messi thứ hai” ở Barca. Và muốn tiếp cận thủ môn 25 tuổi, một tiền đạo trước tiên cần đánh bại Boateng và Hummels, trụ cột tại Bayern.
Khi cần nhân vật có thể “tiếp đạn” cho tuyến trên, người Đức có thừa lựa chọn với Kroos, Oezil hay Sane. Trong quá khứ, Argentina tự hào với nguồn nhân tài tới mức dư thừa. Còn nay, tuyển Đức trở thành đội giàu tài năng nhất. Bằng chứng khi dùng đội B dự Confederations Cup, họ vẫn có ngôi vương.
Tại Barca, đồng ý có Messi là có tất cả, bởi xung quanh anh toàn những tên tuổi đẳng cấp.
Nguồn nhân lực của Pháp hay Đức là khao khát của Argentina. Tài năng nơi trong Messi hay Aguero không thể chối cãi, song họ có xu hướng hoạt động độc lập, từ đó dễ bị hàng thủ đối phương phong tỏa. Leo có thể đi bóng qua 4 hay 5 cầu thủ, nhưng không phải ngày nào siêu phẩm cũng xuất hiện.
Năm ngoái, cựu danh thủ Javier Zanetti nhận định tài năng của Messi chưa đủ giúp Argentina vô địch World Cup. Đó không phải lời nói suông. “Muốn đăng quang đấu trường khắc nghiệt như World Cup, bạn cần sở hữu đội hình đồng đều ở cả 11 vị trí trên sân”, Zanetti cho biết.
Chưa nói tới World Cup, hãy nhìn Argentina giành được những gì trong thời đỉnh cao của Messi? Đó chỉ là chức vô địch U20 World Cup và HCV Olympic 2008.
Theo Nguyên Trí/Zing.vn