Thể thao quốc tế

Nhà tân vô địch Man City và cú đột phá vào lịch sử

Man City chính thức trở thành nhà vô địch Premier League, thuyết phục và xứng đáng. Đội quân của Pep Guardiola hùng dũng tiến vào lịch sử và hình thành đế chế thống trị mới.

Pep Guardiola nói rằng ông không xem trận đấu giữa MU và West Brom, thay vào đó dành sự quan tâm cho sân golf bên con trai và bạn bè. Không có gì phải vội vàng bởi chỉ là vấn đề thời gian.

Của Caesar trả về Caesar

Và chức vô địch đã đến, 24 tiếng sau trận thắng vang dội của Man City trước Tottenham. Đội bóng của Jose Mourinho tự tay dâng lại vương miện vô địch mà họ cố làm mọi cách trì hoãn trao cho người hàng xóm.

Man City của Pep Guardiola giành chức vô địch Premier League khi vẫn còn 5 trận cùng thành tích vượt trội so với các đối thủ. Đồ họa: Nhân Lê.

“Của Caesar trả về Caesar”, ở đâu đó trên sân golf, Pep có thể mỉm cười. Những cổ động viên “The Citizens” cũng vậy.

Có nhiều lời chỉ trích và cả mỉa mai dành cho thầy trò Pep Guardiola sau 3 thất bại nặng nề liên tiếp. Tất cả dường như quên đội bóng này chơi tốt thế nào trong suốt 8 tháng qua. Một tuần thất vọng không đủ để làm lu mờ cả chiến dịch rực rỡ.

Trước thời điểm MU đầu hàng, Man City kiểm soát rất tốt số phận của họ. Tại Wembley, “The Citizens” cho thấy khả năng hồi phục nhanh chóng, cũng như tinh thần kiên cường cùng thứ bóng đá chất lượng cao. Khi giữ được sự tập trung, không thế lực nào có thể ngăn cản đội bóng này.

Phải thành thực, các đối thủ của Man City hầu như không có cơ hội để chơi bóng, còn họ trình diễn phong cách bóng đá đẹp và hiệu quả hiếm thấy ở xứ sương mù. Chỉ cần so sánh sự bế tắc của MU – đội tốt nhất trong phần còn lại của Premier League – trước West Brom, với khả năng bóc tách và phá hủy hàng phòng ngự Tottenham của “The Citizens”, có thể thấy rõ sự khác biệt.

Những nghệ sĩ bậc thầy

Bóng trong chân Fabian Delph. Sau đó, di chuyển qua các hậu vệ khác, từ Aymeric Laporte đến Vincent Kompany trước khi tới chân Leroy Sane. Trong vòng 17 giây, bóng quanh quẩn ở khu vực cánh trái, thu hút sự chú ý của các hậu vệ Tottenham.

Man City sở hữu dàn cầu thủ trẻ và tài năng. Đội bóng áo xanh thành Manchester được Pep Guardiola xây dựng với triết lý bóng đá tấn công đẹp mắt. Đồ họa: Nhân Lê.

Khi hệ thống phòng ngự Spurs bắt đầu xê dịch, Ilkay Guendogan bất thần đưa bóng sang cánh phải cho Kyle Walker, tới Kevin De Bruyne rồi Raheem Sterling. Có vẻ thời cơ vẫn chưa chín muồi để tiến hành một vụ thâm nhập, bóng lại được trả dần về phía dưới cho Kompany, Laporte, đến Ederson rồi lại là Kompany.

Người đội trưởng dẫn bóng lên. Anh dừng lại quan sát và đột ngột phất một đường bóng dài, rót xuống phía sau hàng thủ và các hậu vệ Spurs hoàn toàn không kịp trở tay. Giờ thì nhiệm vụ của Gabriel Jesus khá đơn giản. Một cú sút chìm, tiền đạo người Brazil đánh bại thủ môn Hugo Lloris.

18 đường chuyền với sự tham gia của 10 cầu thủ để tạo nên cái bẫy, giản dị nhưng đầy sáng tạo, hiệu quả song không kém phần tinh tế. Đó cũng chỉ là một trong vô số cách thức để Man City phá hủy đối phương trong mùa giải này.

Họ như cỗ máy được lập trình. Mọi thứ, từ cách thức chuyền bóng, di chuyển, đột phá, kiến tạo không gian. Tất cả ăn sâu vào tiềm thức. Các học trò của Pep có thể nhắm mắt mà vẫn tìm thấy được nhau. Sau một năm, mớ triết lý khổng lồ, tư duy phức tạp cùng những đòi hỏi khắt khe của Pep Guardiola được chuyển hóa thành các vũ điệu trên sân cỏ uyển chuyển, lấp lánh và đầy tính đe dọa.

Martin Keown, huyền thoại của Arsenal nói trên BBC rằng: “Man City là tập hợp của các nghệ sĩ và trình diễn thứ bóng đá quyến rũ, đầy mê hoặc mỗi tuần”.

Phải thừa nhận các cầu thủ Man City biết tất cả và làm chủ nghệ thuật sân cỏ, bao gồm cả nghệ thuật hắc ám. Như một ông chủ ở Premier League đã than thở vì Man City quá đam mê sở hữu bóng, đội của ông nhờ vậy kiếm được 8 hay 9 cơ hội phản công. “Nhưng hỡi ôi, The Citizens lại phạm lỗi 6 trong số đó, vậy bọn tôi còn làm ăn gì?”.

Làm thế nào nhà vô địch được tạo ra?

“Không có gì để ăn mừng khi giành vị trí thứ 3”, Chủ tịch Khaldoon Al Mubarak nói vào cuối mùa giải 2016/17. Là một người thẳng thắn, ông cũng bày tỏ sự thất vọng khi Man City không thể giành một danh hiệu bất kỳ.

Trong cuộc đối đầu với các đội bóng trong nhóm đầu, Man City chỉ thua MU trên sân nhà (màu vàng) và Liveprool trên sân khách (màu xanh). Họ thắng Tottenham, Chelsea và Arsenal trong cả hai lượt trận. Đồ họa: Nhân Lê.

Tuy nhiên, Al Mubarak lại biểu thị sự ủng hộ tuyệt đối với Guardiola, người được ông ca ngợi là “một trong những, nếu không muốn nói là giỏi nhất thế giới” và cũng là biểu tượng chiến thắng”. Theo Chủ tịch Man City, “đội bóng đang đi đúng hướng và không một chút nghi ngờ gì về việc kỷ nguyên lịch sử sắp được kiến lập”.

“Nếu tôi ở một CLB lớn, kiểu Bayern hay Barca, tôi đã bị sa thải”, Pep nói. “Tại Man City, tôi được cho cơ hội thứ 2. Chưa hết, còn trở thành nhà quản lý đúng nghĩa với quyền lực lớn trong tay”, ông chia sẻ. Man City đặt niềm tin vào Guardiola, và họ đã đúng.

Dĩ nhiên để tạo nên đội bóng chiến thắng, đồng thời chơi thứ bóng đá đẹp nhất, sôi động nhất, khá tốn kém. Chỉ trong 2 năm ngắn ngủi, 463 triệu bảng đã được tiêu hết, lớn hơn một nửa số tiền mà Man City chi ra trong 8 năm trước đó (841 triệu). Nếu nhìn sang MU, có thể thấy đồng tiền được Pep tiêu đúng chỗ. Phần lớn trong số 14 cầu thủ được ông mang về đều tỏa sáng và phát triển lên cấp độ khác hẳn.

Như Leroy Sane nói, “Pep thay đổi hoàn toàn phong cách của tôi và nâng tôi lên một tầm cao mới”. Cùng lúc, huấn luyện viên người Tây Ban Nha cũng tận dụng tốt các nguồn lực sẵn có, đánh bóng và mạ vàng họ. Raheem Sterling đang trở thành cầu thủ trẻ người Anh hay nhất, De Bruyne xứng đáng là cầu thủ hay nhất mùa này, Sergio Aguero mắn bàn hơn trước và một kẻ bỏ đi như Otamendi hoặc mờ nhạt cỡ Fabian Delph cũng trở nên hữu dụng. Tất cả tạo nên một tập thể mạnh mẽ, không nhược điểm và đem lại sự phấn khích chưa từng thấy.

Đây có phải đội bóng mạnh nhất lịch sử?

Chắc chắn là không. Man City đã không tạo nên chiến tích bất bại như Arsenal 2003/04, thua nhiều hơn 1 trận so với Chelsea 2004/05, không thể ăn 3 hoặc vô địch thêm Champions League giống MU 1998/99 và 2007/08.

Man City và huấn luyện viên Pep Guardiola xứng đáng được ca ngợi khi thể hiện sự ổn định ngay từ những vòng đầu tiên mùa này. Đồ họa: Nhân Lê.

Tuy nhiên, phải thừa nhận một thực tế rằng, phong cách chơi bóng, sức mạnh vượt trội cùng sự thống trị kiểm soát bóng và thế trận của Man City đạt đến mức độ chưa từng thấy trước đây ở Premier League. MU 1998/99 và Arsenal 2003/04 không bao giờ áp đặt quyền năng tuyệt đối mỗi trận, Chelsea 2004/05 nổi bật với tính thực dụng, và sự thực dụng cũng là một trong các phẩm chất tạo nên MU 2007/08.

Man City của Pep thì khác. Họ thống trị và nhất quán với triết lý tấn công trong suốt mùa giải, đánh bại hết đối thủ này đến đối thủ khác, chinh phục hết kỷ lục này đến kỷ lục khác. Kể từ khi chiếm lĩnh vị trí đầu tiên trên bảng xếp hạng ở vòng 6, đội bóng của Pep không bao giờ nhìn lại phía sau một lần nữa.

Ban đầu các đối thủ gồm Chelsea, MU, Tottenham, Liverpool hay Arsenal còn hy vọng về một cuộc soán ngôi. Không lâu sau đó, họ nhận ra đó là công việc vô nghĩa. Đội quân được thiết kế bởi Guardiola lao như chiếc Ferrari và nhanh chóng mất hút về phía chân trời. Trong nhiều ngày, các đội bóng bám theo Man City, còn Man City theo đuổi các kỷ lục.

Họ là đội khởi đầu tốt nhất sau 11 trận với 31 điểm cùng hiệu số +31, trở thành đội đầu tiên thắng 18 trận liên tiếp (từ ngày 26/08/2017 đến ngày 27/12/2017) và sắp tới có thể xô đổ hàng loạt cột mốc kỳ vĩ của Premier League. Những chiến binh kiêu dũng khoác áo xanh đột phá vào lịch sử, sau đó tạo nên lịch sử cho riêng mình.

Lúc này, mọi thứ mới chỉ bắt đầu với Man City. Nếu Pep và các học trò tiếp tục vô địch vào năm tới, đồng thời tiến xa ở Champions League, sẽ không còn tranh cãi gì nữa, thế lực mới đã được tạo ra. Đó chính là câu lạc bộ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá Anh.

Theo Thanh Đình/Zing.vn