Hà Nội ồn ào, chật chội là thế nhưng có những góc an yên đến lạ. Những điều nhỏ bé, thân thương tuy xưa cũ nhưng khiến thủ đô thêm đẹp.
Mùa đông đang đến, Hà Nội trở lạnh, bất chợt tôi nhớ lại ngày thủ đô còn đượm nắng thu. Tôi đặc biệt yêu thích những điều xưa cũ còn vương lại nơi thành phố ngày một hiện đại, náo nhiệt này. Căn nhà tập thể lâu năm, nơi có các ô cửa sờn màu sơn, mảng tường hằn dấu vết thời gian, góc ban công nhỏ hẹp có tên “chuồng cọp”… đều hấp dẫn ống kính của tôi đến lạ.
Những khu tập thể san sát, chồng chéo nhau ngày nay không còn xuất hiện nhiều ở Hà Nội. Đến một ngày nào đó, khu nhà cũ này sẽ xuống cấp, được thay thế bởi các tòa nhà hiện đại, mới mẻ hơn. Người ta chỉ có thể hoài niệm về bóng dáng Hà Nội thời bao cấp qua những bức ảnh.
Bộ bàn ghế từ thời ông bà, chiếc đệm ngồi họa tiết vintage thường thấy vào thập niên 80, 90, nay chỉ còn xót lại ở một vài ngôi nhà cũ gìn giữ nếp sống xưa, hay những quán cà phê mang phong cách cổ kính.
Ai từng gắn bó với Hà Nội hẳn sẽ bồi hồi khi nhớ lại những khung cửa sổ bằng sắt bám đầy bụi, chan chứa ký ức tuổi thơ.
Tuy khu tập thể cũ được xây dựng không theo lối kiến trúc nào, được cơi nới, cải tạo lộn xộn, vẫn mang một nét đẹp rất riêng, rất Hà Nội. Những mái lợp tôn xanh, đỏ, xen kẽ giữa mảng tường vàng bám rêu, gợi người Hà Nội xa quê nhớ về ngôi nhà ấm cúng khi xưa từng lớn lên.
Mặc dù không gian chật hẹp, các khu cư xá lại mang dáng vẻ thân thuộc, ấm áp. Góc ban công cũ kỹ trong kỷ niệm của nhiều người từng là nơi mỗi chiều các bà các mẹ ngồi trò chuyện, trẻ con chạy nhảy, nô đùa ngập tràn tiếng cười.
Một người không sinh ra và lớn lên ở Hà Nội như tôi, nhưng gắn bó với mảnh đất này trong một thời gian khá dài, cũng cảm thấy mọi ngóc ngách nơi đây đều thân thuộc. Những góc phố lạ, địa điểm mới mẻ ở Hà Nội dù chưa từng đặt chân đến, nhưng tôi vẫn cảm thấy an yên mỗi khi ghé tới.
Góc xưa cũ của Hà Nội là điểm hấp dẫn những tay máy, là nơi check-in đang được giới trẻ yêu thích, là nguồn cảm hứng của những trang mạng xã hội viết về tình yêu, cuộc sống…
Một điều tôi ấn tượng ở những khu cư xá là ban công trồng đầy cây xanh. Từ thùng xốp trắng ươm cây xanh tốt, cây leo đầy song sắt, những tán lá to xòa sát khung cửa sổ… đều khiến tôi cảm thấy Hà Nội ồn ào, náo nhiệt cũng có góc xanh mượt, bình yên đến lạ.
Khu tập thể cũ kỹ chẳng hiện đại, tiện nghi như các tòa chung cư thời nay, nhưng lại cất giữ nhiều kỷ niệm của cha mẹ, in dấu bao ký ức tuổi thơ của những người trẻ đang trưởng thành.
Theo Nguyễn Cẩm Nhung/Zing.vn